Cứ mỗi xuân về tôi vẫn mơ
Mơ miền quê cũ mái đơn sơ
Có giàn thiên lý bên hông đỗ
Sông nước buồn thiu chảy lững lờ
Gió thổi về đâu hởi gió xuân?
Làm sao nhắn gởi phút bâng khuâng
Khi thấy mai vàng dây pháo đỏ
Mừng thấy đất trời tươi nắng mai
Tủi nhớ xa quê nổi nhớ dài
Biết đến bao giờ vui hội ngộ
Với lũ bạn bè thuở trắng tay
Bên này tôi cũng đón xuân sang
Nhưng với niềm thương buổi nắng tàn
Đâu người hiểu thấu niềm tâm sự
Nổi nhớ nhung sầu vẫn riêng mang
Ừ! Sao tôi quá vô
tình nhỉ?
Cũng bởi vì tôi đã một thì
Ai đà chịu gánh bao đau xót
Thiên đàng từ giã bước chân đi
Thiên Chúa vì yêu đã xuống trần
Hãy phó dâng Ngài muôn tâm sự
Cho cỏi lòng này thỏa lâng lâng
Chúa cũng xa quê cũng nhớ nhà
Chứ phải đâu là chỉ riêng ta
Gởi trọn tâm tình dâng lên Chúa
Cho buổi Xuân về khỏi xót xa
Thôi buồn chi nữa khi Xuân đến
Hãy ngắm trời mây tắm nắng mềm
Chim hót hoa cười khoe sắc thắm
Vui mừng một tuổi bước lên thêm
No comments:
Post a Comment