Thời gian lặng lẽ trôi. Từng ngày, từng
ngày lùi vào dĩ vãng. Không ai níu thời gian lại được, nhưng ký ức về những
ngày đã qua thì có thể quay lại bất cứ lúc nào. Những khi ta nhớ lại những vụ
việc được hay mất, tốt hay xấu… thì cảm xúc buồn hay vui, thỏa lòng hay nuối
tiếc, như vẫn còn đó trong lòng ta; nhất là những vấp phạm, những giây phút lỡ
lầm, những lời không đáng nói mà đã lỡ nói ra, những việc không đáng làm mà
trót làm rồi v.v… là những dấu ấn khó phai nhòa trong lòng mỗi người. Nhiều
người, nhất là những người phương tây, cho rằng không nên nghĩ về quá khứ nữa,
mà chỉ nên hướng đến tương lai để sống và đi tới. Dĩ nhiên, không ai có thể tắm
hai lần ở cùng một dòng sông, nhưng trên dòng hồi ức có những điều không đáng
cho chúng ta nhìn lại, nhưng cũng có nhiều điều chúng ta không nên dửng dưng để
chúng qua đi, mà cần phải nhớ, không phải để bi quan, nhưng để rút ra nhiều bài
học bổ ích cho tương lai.
Saturday, February 6, 2016
Năm Mới Tấm Lòng Mới
(TÀI LIỆU TRÍCH TỪ HTTLVN.ORG)
Dường như con người xưa nay luôn khao
khát cái mới, muốn được đổi mới luôn. Tương truyền rằng vua Thang đời Thương
bên Trung Hoa có bài minh khắc trên đá với chín chữ “cẩu nhật tân, nhật nhật tân,
hựu nhật tân” (ví ngày mới, ngày ngày mới, lại ngày mới), và câu nói nổi tiếng
ấy thường được người ta nhắc tới khi nói về cái mới. Thật vậy, bước vào năm
mới, xuân mới, vạn vật đất trời đều đổi mới khiến con người chúng ta cũng
thường ao ước được đổi mới. Tuy nhiên, điều gì quan trọng cần đổi mới đây? Con
người luôn muốn đổi mới môi trường, xã hội bên ngoài với những nỗ lực kế hoạch
canh tân, đổi mới. Ngày xuân đến, người ta thường chưng dọn, sơn phết nhà cửa
cho mới; trẻ con thì thích mặc áo quần mới, mang giày dép mới. Tuy nhiên Kinh
Thánh cho biết rằng Chúa muốn đổi mới bên trong tấm lòng con người; Ngài luôn
coi trọng, đánh giá tấm lòng “Đức Giê-hô-va cân nhắc cái lòng” (Châm Ngôn 16:2). Chúa mong ước con
dân Chúa có tấm lòng kính sợ Chúa, nhận biết Chúa để được phước (Phục 5:29; Giê 24:7).
Xuân Bên Này
Cứ mỗi xuân về tôi vẫn mơ
Mơ miền quê cũ mái đơn sơ
Có giàn thiên lý bên hông đỗ
Sông nước buồn thiu chảy lững lờ
Gió thổi về đâu hởi gió xuân?
Làm sao nhắn gởi phút bâng khuâng
Khi thấy mai vàng dây pháo đỏ
Nghe cả niềm thương lẫn tủi mừng
Subscribe to:
Posts (Atom)